Giới thiệu:
Không ai thất bại trong vai trò người bán hàng, nếu theo sát những nguyên tắc trong cuốn sách này và cũng không ai có thể trở thành vĩ đại trong nghề mà không có chúng. Bất cứ ai muốn bán bất cứ thứ gì thì phải đọc nó.
Tất cả chúng ta đều là những người bán hàng, bất kể nghề nghiệp chúng ta là gì. Hơn tất cả, trước hết phải tự bán mình, để tìm được hạnh phúc cá nhân và tự do trong tư tưởng. Nếu đọc kỹ và thấm nhuần nội dung cuốn sách này, nó sẽ giúp chúng ta trở thành “người bán hàng” tốt nhất.
Đoạn kết
Ở ngoại vi thành Damascus, trong lâu đài lớn bằng đá xanh mài bóng được bao bọc bởi những cây cọ lớn, một người hết sức đặc biệt sống ở đó, ông Hafid. Lúc này ông đã nghỉ hưu, vương quốc thương mãi của ông một thời được xem như là không biên giới, trải rộng qua nhiều vùng đất, từ Parthia tới La Mã rồi đến Anh quốc và ông được tôn vinh ở mọi nơi như một người bán hàng vĩ đại nhất thế giới.
Vào lúc mà ông quyết định xa lìa khỏi thế giới buôn bán sau 26 năm lớn mạnh và đầy lợi nhuận. Câu chuyện ấn tượng về ông Hafid từ một cậu bé chăn lạc đà trở thành một người đầy quyền lực và giàu có ảnh hưởng đến khắp cả thế giới văn minh.
Trong thời kỳ hỗn độn và đầy biến động đó, trong khi hầu hết thế giới văn minh đều quỳ mọp dưới gót chân Ceasar và đoàn kỵ binh hung hãn của ông ta, danh tiếng của Hafid vẫn đưa ông lên vị trí của một huyền thoại sống. Đặc biệt trong những người cùng khổ và thấp kém ở Palestine, một vùng biên giới ở phía Đông đế quốc La Mã. Hafid của thành Damascus được tôn vinh trong những bài hát, bài thơ như một ví dụ sáng ngời về khả năng thành công của một con người bất kể các chướng ngại hay thương tật.
Lúc này người đã tạo nên một tài sản lớn và từng gom góp hàng triệu đồng vàng, người bán hàng vĩ đại nhất thế giới, sống hầu như cô độc trong những năm tháng xế bóng của tuổi già.
Vẫn như mọi ngày, trong bao nhiêu năm nay, Hafid chầm chậm đi từ phía sau ngôi nhà ngay lúc bình minh, băng qua khu vườn rộng lớn của mình. Ngoài xa, một con gà trống đơn độc gáy lên đón chào tia nắng buổi đầu ngày đến từ phương Đông, từ bên kia sa mạc.
Hafid dừng lại bên hồ nước bát giác, ngồi nghỉ lấy lại sức trên chiếc băng đá dài. Ông xiết lại dây lưng da rồi tiếp tục bước chậm chạp cho đến khi đến cuối khu vườn. Ông ta dừng lại trước một ngôi mộ lớn bằng đá trắng đơn giản không trang trí.
“Chào em, Lisha yêu dấu.”. Ông nói nhỏ, tay ve vuốt tấm mộ bia. Ông buồn bã nhìn vào nơi lưu giữ di thể của người đàn bà yêu dấu, người đã từng chia sẻ cuộc đời với ông, cả những thử thách và vinh quang.