Giới thiệu:
Không ai thất bại trong vai trò người bán hàng, nếu theo sát những nguyên tắc trong cuốn sách này và cũng không ai có thể trở thành vĩ đại trong nghề mà không có chúng. Bất cứ ai muốn bán bất cứ thứ gì thì phải đọc nó.
Tất cả chúng ta đều là những người bán hàng, bất kể nghề nghiệp chúng ta là gì. Hơn tất cả, trước hết phải tự bán mình, để tìm được hạnh phúc cá nhân và tự do trong tư tưởng. Nếu đọc kỹ và thấm nhuần nội dung cuốn sách này, nó sẽ giúp chúng ta trở thành “người bán hàng” tốt nhất.
Hafid hơi chau mày nhưng cũng gật đầu: “Ta đã được gọi như thế từ nhiều năm trước, nay ta đã già và không còn được gọi như thế nữa. Ngươi muốn điều gì ở ta?”
Người khách nhỏ bé đứng đó, đầy tự tin trước mặt Hafid. Anh ta chớp mắt trong ánh sáng dịu dàng của khu vườn, trả lời: “Tôi tên là Saul. Tôi từ Jerusalem trở về nơi chôn rau cắt rốn của tôi ở Tarsus. Dù sao, tôi cũng xin ông đừng lầm vì bộ dạng của tôi lúc này. Tôi không phải kẻ cướp hay là ăn xin. Tôi là một công dân của Tarsus và cũng là công dân La Mã. Dân tộc của tôi là Pharisees thuộc cộng đồng Do Thái của Benjamin và dù sao thì tôi cũng là một thợ may nhà bạt. Tôi đã được học tập với Gamaliel vĩ đại. Một số người gọi tôi là Paul.” Anh ta ngọ nguậy khi nói và Hafid lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo, lịch sự mời người khách lạ ngồi xuống.
Paul gật đầu nhưng vẫn đứng yên: “Tôi đến với ông mong được hướng dẫn và giúp đỡ. Chỉ có ông mới có thể giúp tôi. Ông cho phép tôi kể lại câu chuyện của tôi?”
Erasmus đứng sau lưng người lạ, lắc đầu nguây nguẩy với chủ nhân của mình, nhưng Hafid làm như không biết. Ông quan sát kỹ người phá giấc ngủ của ông một lúc rồi gật đầu: “Ta đã quá già để cứ phải ngước mắt lên nhìn anh. Hãy ngồi xuống dưới chân ta và kể cho ta nghe câu chuyện của anh.”
Paul đẩy cái túi xách của mình sang một bên rồi quỳ xuống bên người đàn ông già đang chờ đợi trong im lặng.
“Bốn năm trước, vì nhiều năm học hỏi và thu thập hiểu biết đã bịt kín trái tim tôi trước sự thật, tôi đã làm nhân chứng chính thức cho một cuộc ném đá ở Jerusalem. Người bị kết án ném đá là Stephen, một người thánh thiện. Ông ta bị kết tội chết bởi cộng đồng Do Thái Sanhedrin vì đã báng bổ Chúa của chúng ta.”
Hafid ngắt lời người lạ với vẻ bỡ ngỡ: “Tôi không hiểu tôi dính líu gì đến những việc này?”
Paul giơ tay lên trấn an người đàn ông già. “Tôi sẽ giải thích. Stephen là tín đồ của một người tên là Jesus, người đã bị đóng đinh trên thập giá đến chết bởi người La Mã trước cuộc ném đá ông Stephen này một năm vì cùng một tội. Stephen bị kết tội vì ông ta đã tin và rao chuyền rằng người đàn ông tên là Jesus chính là đấng Messiah, đấng được các tiên tri Do Thái báo trước là sẽ đến, và cộng người Do Thái đã bắt tay với người La Mã giết chết người con này của Chúa. Sự phỉ báng này khiến cho những người nắm quyền lực trong cộng đồng chỉ còn có cách buộc tội chết cho Stephen và như tôi đã nói với ông, tôi đã nhúng tay vào việc này…