Chương VIII
Cuộn thứ nhất !
Hôm nay tôi tẩy sạch tấm thân già cỗi của tôi khỏi những vảy khô của sự thất bại và những vết thương tồi tệ. Hôm nay tôi lại được sinh ra và nơi tôi ra đời là một vườn nho đầy trái ngọt.
Hôm nay tôi sẽ hái lấy những chùm nho đầy mật ngọt từ những cây nho rậm rạp, xum xuê. Những cây nho đã được trồng bởi những người khôn ngoan nhất trong nghề nghiệp của tôi, những người đã đến đây trước tôi, thế hệ này qua thế hệ khác.
Hôm nay tôi sẽ nếm thử vị ngọt của những chùm nho từ những cây này và sẽ, thực sự nuốt lấy những hạt giống của thành công trong từng trái nho và một đời sống mới sẽ nẩy mầm trong tôi.
Nghề nghiệp mà tôi đã chọn lựa là hết sức nặng nề, đầy rẫy thất bại và khổ ải. Xác của những người thất bại đã chất cao như núi và bóng của ngọn núi này có thể che khuất mọi kim tự tháp.
Bây giờ tôi sẽ không thất bại nữa, như những kẻ khác, vì lúc này trong tôi là con thuyền có thể đưa tôi vượt qua những biển khơi bão tố và cập đến những bến bờ mà mới chỉ ngày hôm qua vẫn là mộng tưởng.
Thất bại sẽ không còn là sự trả giá của tôi cho những nỗ lực. Cũng như thiên nhiên đã không sửa soạn cho thân thể tôi chịu đựng những nỗi đau không thể chịu và cũng không sửa soạn cho cuộc sống của tôi để chịu đựng những thất bại nản lòng. Sự thất bại, cũng như nỗi đau, là kẻ xa lạ với đời sống của tôi. Trong quá khứ tôi đã chấp nhận nó cũng như đã chấp nhận nỗi đau. Nay tôi chối bỏ và tôi được sửa soạn sẵn sàng cho sự khôn ngoan và những nguyên tắc sẽ dẫn tôi ra khỏi bóng tối, đến với ánh sáng mặt trời của sự giàu có, địa vị và hạnh phúc hơn hẳn những giấc mơ hết sức viển vông của tôi cho đến khi ngay cả những cây táo vàng trong vườn của Hesperides cũng không hơn gì những thứ mà tôi được tưởng thưởng.
Thời gian sẽ chỉ dạy mọi thứ cho những ai sống đời đời, nhưng tôi không có sự xa hoa đó của vĩnh cửu. Bây giờ, với thời gian hữu hạn của tôi, tôi phải thực hành cái nghệ thuật của sự kiên nhẫn cho đến khi hành vi tự nhiên của tôi không bao giờ vội vã. Để có được một cây ô liu, vua của các loài cây, ta phải cần đến hàng trăm năm nhưng với một bụi hành thì chỉ cần có chín tuần để già cỗi. Tôi đã từng sống như bụi hành. Và điều đó đã không làm tôi hài lòng. Bây giờ tôi là một cây ô liu, một cây ô liu lớn nhất và thật sự là một người bán hàng vĩ đại nhất.
Ý kiến bạn đọc