Giới thiệu:
Không ai thất bại trong vai trò người bán hàng, nếu theo sát những nguyên tắc trong cuốn sách này và cũng không ai có thể trở thành vĩ đại trong nghề mà không có chúng. Bất cứ ai muốn bán bất cứ thứ gì thì phải đọc nó.
Tất cả chúng ta đều là những người bán hàng, bất kể nghề nghiệp chúng ta là gì. Hơn tất cả, trước hết phải tự bán mình, để tìm được hạnh phúc cá nhân và tự do trong tư tưởng. Nếu đọc kỹ và thấm nhuần nội dung cuốn sách này, nó sẽ giúp chúng ta trở thành “người bán hàng” tốt nhất.
Hafid bật nói: “Con cũng không thể nào quên được đêm nay, thưa ông.”
“À, à, quả là đã có việc xảy ra trong đêm nay. Tại sao con lại trở về trong lúc trễ tràng thế này?”
Hafid im lặng trong khi người đàn ông già xem qua túi hành lý của anh trên lưng lừa. “Đã không còn nữa, cuối cùng thì đã thành công. Hãy vào đây và kể cho ta nghe về các trải nghiệm của con. Ta đã không thể ngủ vì ánh sáng của ngôi sao mà ngôi sao đó lại đi theo một cậu bé chăn lạc đà.”
Pathros ngả lưng nằm nghe chăm chú câu chuyện dài của chàng trai trẻ về những lời từ chối thậm chí sỉ nhục không ngừng mà cậu bé dã trải qua ở Bethlehem. Ông gục gặc đầu khi nghe Hafid kể về người lái buôn hung hăng, người gần như quẳng cậu ra khỏi tiệm hàng của mình và mỉm cười khi nghe về hai người lính đã vứt lại chiếc áo vào mặt Hafid khi anh từ chối, không bớt giá bán.
Cuối cùng giọng Hafid hầu như khản đặc và lập bập khó nghe khi cậu kể lại tất cả những do dự, hồ nghi đã khuấy đảo tâm trí cậu trong quán trọ tối hôm nay. Pathros ngắt lời chàng trai: “Hafid hãy nhớ lại rõ ràng những hồ nghi mà con đã suy nghĩ khi ngồi một mình buồn bã đó.”
Khi Hafid đã kể lại rõ ràng những ý nghĩ của anh khi đang ăn tối trong quán trọ người đàn ông già tiếp tục gạn hỏi. Bây giờ hãy nói rõ xem, cái gì cuối cùng đã khiến con vứt bỏ mọi nghi ngờ và đem đến cho con lòng can đảm để quyết định tiếp tục cố gắng bán đi chiếc áo dài đó ngày hôm sau?”
Hafid suy nghĩ câu trả lời của mình trong chốc lát đáp lại ông Pathros. “Con chỉ nghĩ đến cô con gái của Calneh. Khi ở trong cái quán trọ tồi tệ đó con đã nghĩ con sẽ không thể gặp lại Lisha nếu con thất bại.”
Đến đây giọng Hafid vỡ ra: “Dù sao thì con cũng đã đánh mất Lisha rồi.”
“Con đã thất bại ư, ta không hiểu. Chiếc áo đã không còn nữa?”
Hafid nói nhỏ khiến Pathros phải nghiêng người về phía trước để lắng nghe, câu chuyện đã xảy ra nơi hang đá, đứa bé và chiếc áo dài. Pathros chốc chốc lại ngước nhìn qua cửa lều ra ngoài nơi mà ánh sáng của ngôi sao vẫn đang chiếu sáng cả khu trại. Nụ cười lại nở ra trên khuôn mặt đầy băn khoăn của Pathros và ông nhận ra Hafid đã ngừng kể, đang sụt sùi nước mắt.