Giới thiệu:
Không ai thất bại trong vai trò người bán hàng, nếu theo sát những nguyên tắc trong cuốn sách này và cũng không ai có thể trở thành vĩ đại trong nghề mà không có chúng. Bất cứ ai muốn bán bất cứ thứ gì thì phải đọc nó.
Tất cả chúng ta đều là những người bán hàng, bất kể nghề nghiệp chúng ta là gì. Hơn tất cả, trước hết phải tự bán mình, để tìm được hạnh phúc cá nhân và tự do trong tư tưởng. Nếu đọc kỹ và thấm nhuần nội dung cuốn sách này, nó sẽ giúp chúng ta trở thành “người bán hàng” tốt nhất.
Chương IV
Hafid đặt sang một bên chiếc bánh mì đang ăn dở và suy nghĩ về số phận không may của mình. Ngày mai đã là ngày thứ tư anh ta ở Bethlehem và chiếc áo dài đỏ duy nhất mà anh ta mang theo khi rời khỏi thương đoàn vẫn còn đó, trên lưng con lừa của Hafid hiện đang nhai cỏ khô trong hang đá phía sau quán trọ.
Hafid nghe tiếng cười nói ồn ào trong giờ ăn tối mà bực bội nhìn vào bữa ăn dang dở của mình. Những nghi ngờ đã từng ám ảnh mọi người bán hàng từ xưa đến giờ đang khuấy đảo tâm trí của anh.
“Tại sao người ta không muốn nghe câu chuyện của mình? Sao không một ai tỏ ra chú ý? Tại sao họ lại đóng sập cửa lại khi mình chưa kịp nói được lấy năm tiếng? Tại sao họ không hề quan tâm đến công việc của mình và vội vã bỏ đi? Có phải mọi người trong thị trấn này đều nghèo khổ? Ta phải nói gì khi họ thích chiếc áo nhưng không đủ tiền để mua nó? Tại sao có nhiều người nói mình hãy trở lại vào một ngày khác? Tại sao những người khác bán được mà mình lại không thể? Cái nỗi sợ xiết chặt lấy tim mình khi đến gần một cánh cửa đóng kín là gì và làm sao có thể vượt qua nó? Có phải giá của ta đặt ra là không đúng?”
Chàng trai trẻ lúc lắc đầu chán nản vì sự thất bại của mình. Có thể đây không phải là cuộc đời của anh ta. Có thể anh ta nên tiếp tục là một cậu bé chăn lạc đà và kiếm lấy từng đồng kẽm sau những ngày lao động cực nhọc. Là một người bán hàng anh ta phải may mắn và trở về với thương đoàn dù chỉ với một chút lợi nhuận trong tay. Ông chủ Pathros đã gọi anh ta là gì? Người chiến binh trẻ ư? Anh ta thoáng có ý muốn là mình được quay lại với lũ lạc đà.
Rồi ý nghĩ của anh quay lại với Lisha và ông bố già cáu kỉnh của cô, Calneh, thế là sự hồ nghi mau chóng rời khỏi tâm trí anh. Đêm nay Hafid sẽ ngủ trên đồi để tiết kiệm số tiền nhỏ nhoi của anh và sáng mai anh sẽ bán đi chiếc áo dài. Và còn hơn nữa, Hafid sẽ nói thật hay và lưu loát để bán được chiếc áo dài với giá thật cao. Anh ta sẽ bắt đầu thật sớm, sáng mai khi bình minh, anh sẽ đến giếng nước của thị trấn. Anh sẽ mời mọc hết cả những người đi ngang qua đó và anh sẽ mau chóng trở về ngọn đồi của những cây ô liu với những đồng tiền bạc trong túi.
Hafid với lấy phần bánh mì còn lại của mình, ăn trong khi miên man nghĩ đến ông chủ Pathros. Ông ấy sẽ tự hào vì anh, anh sẽ không trở về trong thất bại và nản trí. Thực ra thì 4 ngày là khoảng thời gian quá dài để bán chỉ mỗi một cái áo nhưng một khi anh có thể hoàn tất việc này trong 4 ngày, anh biết anh có thể học từ Pathros, làm sao để hoàn tất được việc đó trong 3 ngày, rồi 2 ngày. Với thời gian anh sẽ càng ngày càng lành nghề và sẽ có thể bán thật nhiều chiếc áo dài tương tự trong từng giờ một. Và rồi anh sẽ thực sự trở thành một người bán hàng đầy tự hào.