Anh à !
Hà Nội đã vào thu
Chút buồn rơi nghiêng mặt hồ gợn sóng
Em đếm giọt thời gian cuối chân trời dịu lắng
Nhớ anh thật nhiều…Và nhớ mãi anh thôi !
Hà Nội của em thu dịu nhẹ gọi mời
Sen Tây Hồ chưa tàn, chút dư âm còn đó
Nắng đã mật ong cả 1 trời vàng rộ
Anh ơi ! Hương cốm đã tràn khắp nẻo đường quen
Em mong anh về khi thu đến trước thềm
Mùa vẫn chờ anh, nên dềnh dàng đứng đợi
Về nhé anh…đừng làm em bối rối
Cả trời thu sẽ buồn…..anh có biết….không anh???