Em bước qua ranh giới người đàn bà.
Vào 1 đêm nông nỗi.
Gió ngoài cửa lạnh lùng thổi mãi.
Vì sao em ngây dại
Vì sao Em đi qua 1 thời con gái.
Giọt hối hận muộn màng lặng lẽ ướt mi….
Em sợ mình sau phút cuồng si.
Khi lỡ tay đánh mất điều thiêng liêng nhất???
Trong giấc mơ đêm chỉ còn là ám ảnh.
Là sợ hãi mơ hồ, là dằn vặt, khổ đau….
Em sợ 1 ngày thành cũ kĩ trong nhau.
Anh sẽ chán em vì ko còn mới lạ.
Nếu đến 1 ngày anh bỏ em bơ vơ giữa các ngã.
Trái cấm trở thành trái đắng_phải ko anh???
Em sợ đến ngày yêu thương sẽ mong manh…..
Để em chông chênh với nỗi đau_người_đàn_bà_chưa_kịp_lớn…