Em lại viết về nỗi buồn…về nỗi nhớ cho anh
Sao em không thấy được lá vàng rơi trước ngõ?
Khi mùa thu giăng hiên nhà theo cái lạnh của gió
Khi anh xa….mang theo khái niệm mùa…
Em lại một mình ngược gió trong mưa
Bởi những bàn tay che…không có anh trong đấy
“Em không khóc mà…tại hai vai run rẩy…”
Nên đã làm nước mắt chảy đó thôi..
Em sẽ quên mà…sẽ từ bỏ nỗi nhớ đơn côi…
Anh xa lắm…xa em nhiều đến nỗi..
Em không thể đến bên khi thấy mình bối rối..
Thấy yếu mềm…lạc lõng trước yêu thương…
Em sẽ quên mà…để anh không vấn vương…
Không ngập ngừng khi rẽ sang lối khác…